Đạo và Đời

Mẫu Địa, vị thần địa ngục của Người Việt chứ không phải là Diêm Vương?

Sunday, 14/05/2023 - 12:28:29

Quảng Cung Công chúa hay Mẫu Địa Phủ trong Đạo Mẫu là vị nữ thần cai quản âm phủ, địa ngục, thậm chí đứng trên cả Thập Điện Diêm Vương.

Đạo Mẫu

Hình minh hoạ mình lấy là Diêu Trì Địa Mẫu, vì ko có hình của Mẫu Địa

Bà vốn là con gái của Ngọc Hoàng. Tương truyền khi sinh ra cơ thể bà đã bị phân hủy, bốc mùi hôi thối xấu xí vô cùng làm ai cũng sợ hãi tránh xa bà. Buồn bã vì bị mọi người xa lánh, bà rời khỏi Thiên đình. Khi hạ phàm, bà đào một cái hang sâu tận lòng đất tới mức một tia sáng cũng không thể lọt vào được để không ai phải nhìn thấy mình nữa. Bà đặt tên cho ngôi nhà mới của mình là Địa Phủ. Thế nhưng tháng ngày u buồn quá chán nản, bà tự cắt chiếc bóng của mình ra và hóa phép để chúng làm những người bạn tâm sự cùng mình. Vì chúng được tạo ra từ tâm trạng u uất của bà nên hình dáng cũng chẳng mấy xinh đẹp, lại chẳng có bóng của riêng mình vì chính bản thân chúng đã là chiếc bóng, dân gian về sau gọi đó là "ma", "quỷ". Thế nên mới có câu: "Xấu như ma chê quỷ hờn".

Lúc bấy giờ những lớp người sinh sôi rồi lại chết đi, linh hồn của họ không có nơi để đi nên quanh quẩn trần thế, không ít những hồn ma bóng quế quấy hại người sống. Ngọc Hoàng thấy vậy lệnh cho Mẫu Địa thu nhận những âm hồn ấy về chốn Địa Phủ. Quảng Cung Công chúa vâng lệnh, bà nhìn thấy tuy những linh hồn kia đã mất đi xác thân nhưng bản tính vẫn còn, trăm nghiệp lúc sống vương vấn quanh mình nên cũng muốn chúng được đối xử bình đẳng. Địa Mẫu vốn là một người ưa công bằng nên bà không chấp nhận việc các linh hồn được đối xử như nhau dù lúc sống đã gây ra nhiều sai phạm. Thế là bà lập ra nơi phân xử công tội của con người sau khi chết, những chiếc bóng của bà thì trở thành quỷ sai hành tội.

Trong tín ngưỡng dân gian ta, Mẫu Địa Phủ ngồi trên một cỗ xe ngựa, cầm thòng lọng đi thu gom linh hồn người đã khuất. Hồn nào bị thòng lọng của bà tròng qua đầu thì phải hồi quy Địa Phủ nghe lệnh.

Người sinh ra ngày càng nhiều, thiên tai, loạn lạc, con người giết hại lẫn nhau khiến cho số hồn ma bóng quỷ cũng nhiều đếm không xuể, nên bà chọn ra linh hồn của mười người đã tạo đủ phước đức lúc sinh thời và phong họ là Thập Điện Diêm Vương. Địa Phủ từ đó mà chia ra mười cửa ngục đế phán xét các âm hồn.

Bọn ma cũ sau khi chịu tội xong không còn nơi nào để đi bèn tiếp tục ở lại Địa Phủ, chúng cứ thế hợp sức cùng bọn ma mới để làm loạn. Thánh Mẫu là người nhân đức muốn dùng đạo để thu phục chúng nên ngày đêm nghĩ cách giải quyết ổn thỏa việc này, đúng lúc đó lũ quỷ dẫn đến hai linh hồn. Một người nam thì kể ra cuộc đời của tất cả nhân sinh cho tới thượng cầm hạ thú như thể anh ta sống cuộc đời của tất cả chúng sinh vậy, còn người nữ thì không nhớ bất kỳ thứ gì kể cả mình là ai cũng chẳng nhớ.

Biết ngay đây là người của nhà Trời phái xuống giúp việc, bà bèn phong người nam làm Chuyển Luân Vương cai quản luân xa, ngự trên bánh xe luân hồi mà lo việc đầu thai chuyến thế cho âm hồn, nhờ đó Địa Ngục đỡ bị "quá tải". Còn người nữ kia gọi là Mạnh Bà đảm nhận công việc pha cháo lú cho linh hồn ăn để bọn họ quên hết tất cả mọi thứ ở kiếp này trước khi được đầu thai.

Ngày nay bà không còn được thỉnh trong vấn hầu nữa, không rõ tại sao.

Nhận xét: Cái chi tiết "bà sinh ra xấu xí, thân thể lở loét bốc mùi như người chết" khá là "lạ" so với motif truyện cổ Việt Nam và Trung Quốc, nhưng lại từng xuất hiện trong một tôn giáo đồng văn khác, đó là THẦN ĐẠO NHẬT BẢN.

Tích của bà có rất nhiều điểm chung với nữ thần Inzanami. Phải chăng có sự liên hệ hoặc ảnh hưởng lẫn nhau ở đây?

p/s: Nhờ có Đạo Mẫu mà phụ nữ ở VN so với các nước trong văn hóa đồng văn khác dễ thở hơn rất nhiều (/ =ω=)/ 

Viết bình luận đầu tiên

MỚI CẬP NHẬT